Việc đội tuyển Việt Nam thất bại trước Ả Rập Xê Út là điều đã được dự báo trước do chênh lệch về đẳng cấp, tuy nhiên đây là một trận thua đáng nể với một điểm có lợi.
Tinh thần quật cường
Đầu tiên, chúng ta phải xem xét một thực tế rằng đội tuyển Việt Nam rất ít có cơ hội giành chiến thắng trước một chủ nhà hùng mạnh như Saudi Arabia. Pha lập công của Quang Hải thực chất chỉ trong tích tắc, một cá nhân có trình độ cao cộng hưởng với lỗi chủ quan của đối thủ.
Ngoài khoảng thời gian đó, điều đáng tiếc duy nhất là Tiến Linh phản công kém. Tiến Linh có thể tạo cơ hội tuyệt vời cho đồng đội uy hiếp khung thành Ả Rập Xê Út nếu anh tiết kiệm động tác hơn.
Nhìn pha đi bóng và căng ngang của Văn Thanh có thể thấy đó là một đường tấn công không uy hiếp. Một quả tạt như vậy chưa chắc đã dẫn đến bàn thắng ở V.League, chứ chưa nói đến vòng sơ loại thứ 3 của World Cup.
Tuy nhiên, lối chơi tổ chức của Saudi Arabia có phần chủ quan, thể hiện qua việc họ gần như bỏ qua khu vực cơ hội và để Quang Hải dễ dàng nhận bóng 2. Nếu họ thận trọng hơn, Quang Hải sẽ không có pha dứt điểm dễ dàng như vậy trước khung thành.
Dù Ả Rập Xê Út đã chơi không tốt như mong đợi trong hiệp một, nhưng chúng ta không thể bàn cãi rằng các cầu thủ và khả năng tổ chức của họ vượt trội hơn hẳn chúng ta.
Hậu vệ cánh phải của họ, Al-Ghannam, đã chơi ở khoảng trống từ đầu hiệp một cho đến khi trận đấu kết thúc. Khi bóng chuyền đến vị trí của cầu thủ này, hầu như không có ai theo kèm để hỗ trợ anh ta xử lý bóng một cách an toàn trong 2-3 giây đầu tiên.
Chuyên môn ngày càng tiến bộ
Sẽ không cần thiết phải khen ngợi bản lĩnh của các cầu thủ Việt Nam. Tâm lý thi đấu của họ không chỉ được in đậm trong mỗi trận đấu này mà nó còn ăn sâu vào rất nhiều trận chiến trước đây của họ. Yếu tố đáng khâm phục nhất là thành phần chuyên môn. Việt Nam có thể đã vỡ trận và thua với tỷ số cách biệt lớn hơn rất nhiều nếu họ không chơi với kỹ năng như vậy.
Tổ chức của đội tuyển Việt Nam là đặc điểm đáng chú ý nhất. Các học trò của HLV Park thua kém đối thủ về thể hình, thể lực, trình độ nhưng Việt Nam có kỷ luật chiến thuật tuyệt vời. Hàng tiền vệ giữ một khoảng trống lành mạnh giữa bản thân và đồng đội, và theo truyền thống, nó đã tạo thành một khối chặt chẽ ở trung lộ.