Nếu mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch trong hiệp 1, tuyển Việt Nam hoàn toàn có thể mơ đến kỳ tích. Tuy nhiên, bản chất cuộc sống rất công bằng. Thầy trò ông Park có dịp đáng nhớ với Quang Hải, đối thủ cũng may mắn là Duy Mạnh.
Pha bóng của Duy Mạnh đến đầu hiệp cũng như Quang Hải, không có tín hiệu báo trước, không phản ánh thế trận. Mạnh dùng chân cản phá cú sút của đối thủ khiến bóng bật lên và tiếp xúc với tay. Duy Mạnh đã nhận thẻ vàng đầu tiên trước đó hơn một phút vì phạm lỗi vào bóng sau đó, sau đó là thẻ thứ hai vì dùng tay chơi bóng.
Tàn nhẫn và giáp ranh với vô lý. Trong cuộc chạm trán này, tuyển Việt Nam chỉ kiếm được ba thẻ vàng, trong đó Duy Mạnh nhận hai thẻ. Thầy trò ông Park đã chết trong một trận đấu mà chúng ta phòng ngự kín kẽ nhưng khoa học, không chơi xông xáo, không đá kém, không phá.
Số liệu thống kê không phải là lừa đảo. Việt Nam và Ả Rập Xê Út đã phạm lỗi 13 lần trong trận đấu này, nhưng chưa một lần bị đối thủ ăn thẻ. Việc Duy Mạnh bị sa thải là một quyết định tồi tệ đối với tuyển Việt Nam.
Còn tệ hơn với Mạnh, anh đã bị thẻ đỏ, trở thành tội đồ trong trận đấu được cho là vĩ đại nhất của anh cho đội tuyển quốc gia trong những năm gần đây. Duy Mạnh là trung vệ được ra sân nhiều nhất trong hơn 50 phút có mặt trên sân. Anh chọn vị trí thích hợp, không phạm lỗi, không mắc lỗi vị trí và không bỏ sót bất kỳ đường chuyền nào. Mạnh nổi bật với 3-4 pha can thiệp, trong đó có pha cản phá quan trọng không thể mở tỷ số ở phút 28.
Sự sụp đổ sau đó là khó tránh khỏi. Tuyển Việt Nam không còn chàng trai sinh năm 1996 để thủng lưới tới 3 bàn sau 25 phút đầu tiên, điều mà họ không để xảy ra hơn 50 phút trước đó.
Vấn đề là hai hiệp của Saudi Arabia gần như giống hệt nhau. Họ thay đổi và thay đổi mọi người, nhưng cuối cùng, họ phải đợi một lợi thế từ trên trời rơi xuống để giành chiến thắng.
Saudi Arabia vẫn là đội hình đáng gờm, xứng đáng giành chiến thắng sau 90 phút tại Mrsool Park. Tuy nhiên, những nỗ lực của đội tuyển Việt Nam đã khiến đối thủ khó lòng có được chiến thắng dễ dàng.